TẢN MẠN NGÀY KHAI TRƯỜNG

Bốn mươi độ thu sang, tôi cứ nghĩ mình chẳng đủ trẻ trung để ao ước một điều gì đó, mình chẳng còn xao động để cảm thấy hồi hộp mong chờ. Vậy mà sáng nay, sáng mồng 5 tháng 9 – Một buổi sáng thu êm đềm lướt nhẹ, mang theo mình cái heo may dải lá vàng rơi nhẹ nơi góc sân trường, tôi lại thấy lòng háo hức, hân hoan, dỏng tai nghe ba hồi chín tiếng trống trường rộn rã và đột ngột  hò reo như một trẻ thơ: Năm học mới đến rồi!

Có lẽ cuộc sống với bao bộn bề lo toan, con người ta chẳng biết mình đang mong đợi điều gì nhất, thì tiếng trống trường trong trẻo vẹn nguyên mang theo kí ức tuổi thơ luôn là thứ âm thanh thiêng liêng nhất để ai đó dù bận bịu, ai đó dù ở xa cũng đều phải nhớ về!

Bốn mươi thu là bốn mươi lần được nghe tiếng trống khai trường, bốn mươi lần được sống lại với tuổi thơ êm đềm của ngày đầu tiên đi học. Nhớ cái cảm giác rụt rè, bẽn lẽn đi bên mẹ. Nhớ cái cảm giác muốn ào vào lòng cô, muốn  ùa ra chơi cùng bạn mới nhưng trong lòng còn vương chút ngại ngùng. Mỗi một mùa khai trường đến, tôi lại chợt nhận ra mình hạnh phúc xiết bao, bởi cuộc đời của tôi không chỉ qua một ngày đâu tiên đến lớp, bao nhiêu năm tháng yêu thương đứng trên bục giảng là bấy nhiêu ngày, tôi – lần đầu tiên tới trường! Tôi hạnh phúc vì đã chọn đúng nghề làm mình yêu, mình say mà cống hiến vô điều kiện. Tôi hạnh phúc vì được nhìn thấy dưới kia, ánh mắt tròn xoe, nụ cười trong sáng của học trò. Tôi hạnh phúc vì được chứng kiến học trò của mình thay đổi, lớn lên từng ngày và tôi hạnh phúc vì được làm việc trong tình thương mến, ngôi nhà chung: Trường Tiểu học Hoàng Văn Thụ mến yêu!

Thu ơi, cho tôi xin chút êm đềm dịu nhẹ, để hun đắp tâm hồn tôi thêm chút dịu hiền, thêm nguồn gió mát, thêm sự bình yên để tôi luôn là “ Người mẹ hiền thứ hai” của các con khi đến lớp.

Học trò ơi, cho cô xin chút ngây thơ, xin tiếng cười trong trẻo, xin vài hành động vụng về để cô có thể hiểu các em nhiều hơn, đặt mình vào các em mà rộng lòng mỗi lần các em mắc lỗi, ở trong các em để biết các em cần gì sau mỗi buổi đến trường.

Hè qua, thu tới, năm học mới bắt đầu! Dư vị của năm học mới có điều gì đặc biệt? Vị mằn mằn của những giọt mồ hôi rơi trên vai áo đồng nghiệp, của những giọt nước mắt hạnh phúc khi học trò thành công. Vị thơm nồng nàn của hoa sen cuối vụ, hương bắp cuối mùa và hương hoa bưởi trải dài trên những góc sân trường rộn rã tiếng học trò. Nếu chúng ta cùng cố gắng, nếu chúng ta cùng nỗ lực, sáng tạo, chắc chắn năm học này sẽ có một mùi vị khiến ta không thể quên, không lẫn vào đâu được, đo là dư vị của HẠNH PHÚC!

Người viết: Nhà giáo Quỳnh Nga – Trường TH Hoàng Văn Thụ

 

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *